![]() |
Cô dâu Thu Vân -NS North |
Mùa xuân là mùa chim xây tổ. NS cũng đang náo nức vào mùa cưới với rất nhiều cô dâu xinh đẹp lần lượt kết hôn vào thời điểm này. Đặc biệt, team Number 1 rộn ràng nhất với 3 cô dâu "just married". Đó là Hồng Trang, Thu Vân và Thùy Linh. Team Olympia góp vui với cô dâu Diệu Linh. Hồ Ngọc Bích từ team Ops North cũng vừa trở thành cô dâu mới nhất của Navigos Group.
Chia vui với tất cả các bạn! Chúc các bạn có cuộc hôn nhân hạnh phúc, bền vững!
Tháng Tết là tháng khá bận bịu với không khí lễ hội nhưng không vì thế sức chiến đấu của các consultant giảm sút, trong đó Thanh Hương là một ví dụ thành công, khi có một màn solo với hai giải thưởng cá nhân quan trọng nhất trong tháng 2. Đó là giải thưởng Highest sales và The biggest Deal Size (trị giá hợp đồng là USD 7,719).
Chúc mừng Hương và chúc bạn tiếp tục gặt hái nhiều thành công trong năm 2013
Chúc mừng Hương và chúc bạn tiếp tục gặt hái nhiều thành công trong năm 2013
Khuyết điểm lớn nhất của con rể
Bà nọ hỏi thăm người hàng xóm:
- Này, chàng rể mới của bà thế nào?
- Tất cả đều được, chỉ phải tội không biết đánh bạc!
- Nhưng đó là ưu điểm của anh ta đấy chứ?
- Không, khuyết điểm lớn bà ạ. Nó không biết đánh bạc nhưng cứ suốt ngày đâm đầu vào chơi.
Ai phản đối?
Bị gia đình bạn gái phản đối, một anh chàng tâm sự với bạn thân:
- Tớ làm quen được với một cô nàng tuyệt vời và chúng tớ đã có những đêm mặn nồng với nhau, nhưng gia đình cô ấy ngăn cấm mối quan hệ này.
- Cụ thể là những ai phản đối?
- Chồng và hai đứa con của cô ấy.
Lấy ở đâu ra
Trong buổi bảo vệ luận văn tốt nghiệp trường hàng hải, giáo sư hỏi một thí sinh...
- Nếu cơn bão đến từ phía bên phải con tàu thì anh sẽ làm gì?
- Em sẽ thả neo ạ.
- Thế từ phía mũi tàu?
- Em thả neo thứ hai.
- Từ phía đuôi tàu - vị giáo sư tiếp tục hỏi.
- Em thả cái neo nữa.
- Anh lấy ở đâu ra nhiều neo thế?
- Thế thầy lấy ở đâu ra mà nhiều bão như vậy ạ?
Anh ghét bệnh viện
Trong phòng riêng, loay hoay mãi không làm cho anh bạn trai đần độn hiểu được ý mình.
Cuối cùng cô gái đành phải hỏi:
- Anh có muốn xem chỗ mổ ruột thừa của em không?
- Đừng em! Anh chúa ghét bệnh viện.
Về với nỗi khổ
Trên xe khách, một cô gái nước mắt chan hoà, đưa tay ra ngoài vẫy người đàn ông đi tiễn.
Bà già ngồi bên cạnh thở dài thông cảm:
- Ngày xưa, mỗi khi chia tay chồng, tôi cũng mang tâm trạng buồn như vậy.
- Cháu đâu có sướng như bà, bởi vì bây giờ cháu phải về với chồng cháu đây.
Ruồi đực, ruồi cái
Một người phụ nữ về nhà thì thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập ruồi trên tay.
Cô hỏi: "Anh đang làm gì vậy?".
- Săn ruồi.
- Ồ, thế đã giết được con nào chưa?
- Rồi, ba con đực và hai con cái.
- Sao anh biết con nào đực, con nào cái?
- Ba con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.
Đắt vì còn mới
Một ông nhà giàu mắc bệnh về não, bác sĩ nói:
- Chỉ có thay óc thì ông mới sống được. Có ba lựa chọn, thứ nhất là óc của một nhà vật lý, giá 48.000 USD; thứ hai là óc của Giáo sư đại học, giá 500.000 USD; cuối cùng là óc của một bộ trưởng, giá 2,4 triệu USD.
- Tại sao óc của quan chức lại đắt thế?
- Vì nó còn gần như mới.
Bà nọ hỏi thăm người hàng xóm:
- Này, chàng rể mới của bà thế nào?
- Tất cả đều được, chỉ phải tội không biết đánh bạc!
- Nhưng đó là ưu điểm của anh ta đấy chứ?
- Không, khuyết điểm lớn bà ạ. Nó không biết đánh bạc nhưng cứ suốt ngày đâm đầu vào chơi.
Ai phản đối?
Bị gia đình bạn gái phản đối, một anh chàng tâm sự với bạn thân:
- Tớ làm quen được với một cô nàng tuyệt vời và chúng tớ đã có những đêm mặn nồng với nhau, nhưng gia đình cô ấy ngăn cấm mối quan hệ này.
- Cụ thể là những ai phản đối?
- Chồng và hai đứa con của cô ấy.
Lấy ở đâu ra
Trong buổi bảo vệ luận văn tốt nghiệp trường hàng hải, giáo sư hỏi một thí sinh...
- Nếu cơn bão đến từ phía bên phải con tàu thì anh sẽ làm gì?
- Em sẽ thả neo ạ.
- Thế từ phía mũi tàu?
- Em thả neo thứ hai.
- Từ phía đuôi tàu - vị giáo sư tiếp tục hỏi.
- Em thả cái neo nữa.
- Anh lấy ở đâu ra nhiều neo thế?
- Thế thầy lấy ở đâu ra mà nhiều bão như vậy ạ?
Anh ghét bệnh viện
Trong phòng riêng, loay hoay mãi không làm cho anh bạn trai đần độn hiểu được ý mình.
Cuối cùng cô gái đành phải hỏi:
- Anh có muốn xem chỗ mổ ruột thừa của em không?
- Đừng em! Anh chúa ghét bệnh viện.
Về với nỗi khổ
Trên xe khách, một cô gái nước mắt chan hoà, đưa tay ra ngoài vẫy người đàn ông đi tiễn.
Bà già ngồi bên cạnh thở dài thông cảm:
- Ngày xưa, mỗi khi chia tay chồng, tôi cũng mang tâm trạng buồn như vậy.
- Cháu đâu có sướng như bà, bởi vì bây giờ cháu phải về với chồng cháu đây.
Ruồi đực, ruồi cái
Một người phụ nữ về nhà thì thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập ruồi trên tay.
Cô hỏi: "Anh đang làm gì vậy?".
- Săn ruồi.
- Ồ, thế đã giết được con nào chưa?
- Rồi, ba con đực và hai con cái.
- Sao anh biết con nào đực, con nào cái?
- Ba con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.
Đắt vì còn mới
Một ông nhà giàu mắc bệnh về não, bác sĩ nói:
- Chỉ có thay óc thì ông mới sống được. Có ba lựa chọn, thứ nhất là óc của một nhà vật lý, giá 48.000 USD; thứ hai là óc của Giáo sư đại học, giá 500.000 USD; cuối cùng là óc của một bộ trưởng, giá 2,4 triệu USD.
- Tại sao óc của quan chức lại đắt thế?
- Vì nó còn gần như mới.
Nguyễn Thị Vân Anh - Managing Director of Navigos Search |
Cứ mỗi một tháng, trên thế giới lại có rất nhiều báo giấy bị xóa sổ, gần đây nhất là tờ Newsweek đình đám, cũng đã chấm dứt phát hành ấn bản in và chuyển sang báo online. Theo con số thống kê chưa chính thức, chi phí quảng cáo trên báo điện tử toàn cầu trong năm 2012 ước đạt 37,31 tỷ USD và lần đầu tiên vượt qua chi phí quảng cáo trên báo in, vốn ước đạt 34,33 tỉ USD.
Nói chuyện thế giới rồi quay lại nói chuyện Việt Nam. Cuối năm 2012, làng báo Việt xôn xao vì tòa soạn báo Đất Việt đột ngột tuyên bố đình bản và chỉ còn giữ lại báo điện tử. Đầu năm nay, tạp chí Cẩm nang mua sắm cũng đã ngừng xuất bản. Cơn bão kinh tế khó khăn đã ảnh hưởng trực tiếp đến báo in tại Việt nam, vốn ngày càng giảm sút doanh thu từ quảng cáo.
Hôm nay, chúng ta chào đón phiên bản The Fist online ở dạng blog, và trong thời gian tới sẽ thực sự trở thành tờ online trong nội bộ Navigos Search. Không thể phủ nhận rằng, chúng ta mong muốn tạo ra nhiều giá trị hơn cho văn hóa công ty, và The Fist đã và đang thay đổi để đáp ứng được điều đó. The Fist không có doanh thu về quảng cáo, nhưng sự phong phú về bài vở đăng tải trên đó, tinh thần văn hóa của Navigos Search được thể hiện trên đó chính là ‘doanh thu” và nuôi sống tờ báo.
The Fist được làm ra cho chính chúng ta và bởi chúng ta. Vậy hãy cùng bắt tay để cùng tạo ra ‘doanh thu” cho The Fist!
Happy reading!
Van Anh
Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp.Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở(nếu có tiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người sau này ra đời rất hạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ?
Phép chia của tám giờ vàng ngọc
"Tôi đã đi làm mười bảy năm, chuyển qua năm sáu công sở và nhảy việc gấp đôi chừng đó nghề.Rốt cuộc ba năm nay, tôi là một bà nội trợ ở Hà Nội, là một freelance thực sự còn nghiệp dư hơn cả nghiệp dư. Và mỗi ngày cố gắng lắm cũng chỉ làm việc được không quá hai tiếng đồng hồ.
Thế mà có người nói với tôi, hai tiếng đồng hồ mỗi ngày ấy, em không chỉ kiếm ra tiền nuôi được cả gia đình đùm đề, còn xây dựng được thương hiệu cá nhân, thực hiện cả chục cuốn sách một năm, và tạo những điều thú vị nhỏ cho bản thân cũng như những người không quen. Điều ấy một người làm việc tám tiếng một ngày trong giờ hành chính hầu như không phải ai cũng làm được. Thậm chí, họ làm việc tám tiếng chỉ đủkiếm tiền sống. Còn cả đời họ lẫn vào đám đông. Cũng không mang cái gì có ý nghĩa cho ai cả".
Tôi suy nghĩ mãi về cuộc trò chuyện đó. Hẳn nhiên, người đối diện có vẻ tán thưởng quá đà! Tôi tin bản thân tôi không hề giỏi hơn ai, có vô số người khác xuất sắc trong đời sống. Nhưng phép tính hiệu suất cho mỗi giờ làm việc trong lời khen đó có một điều cốt lõi, chính là nỗi băn khoăn suốt từ khi tôi bắt đầu nhận tháng lương đầu tiên ở báo Hoa Học Trò, ngày vừa tròn 20 tuổi: Điều gì làm nên thành công của một con người?
Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp. Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở (nếu có tiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người rất hạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ?
Tại sao có người yêu nghề và người chỉ nhăm nhe nhảy việc?
Mỗi khi có ai rủ đi đâu, làm việc gì, nhờ vả nọ kia, rủ đi học ngoại ngữ, hỏi vì sao đã lâu không thấy mặt? Câu trả lời đầu môi của chúng ta luôn là: Tớ bận lắm, dạo này tớ rất bận!
Nhưng, bận rộn không phải lý do cho mọi vấn đề. Bạn có biết, Newton, Anhxtanh hay thậm chí những họa sĩ vừa mở triển lãm, những bà mẹ hạnh phúc bên con, những người thành công hay thất bại trên đường đời, họ cũng chỉ có 24 giờ trong một ngày để sống?
Bạn làm gì vào lúc... ngoài giờ làm?
Ngoài tám giờ vàng ngọc, ai cũng được nghỉ. Bạn có biết, cuộc đời bạn thành đạt hay thất bại lại được quyết định bởi chính khoảng thời gian nghỉ ngơi, từ 8-10 giờ tối mỗi ngày không?
Hiển nhiên, làm việc và học tập vào sáng và chiều đã mang lại cho bạn bằng cấp, công việc, thu nhập, một cái tên chức danh rất kêu trên danh thiếp, thậm chí một CV cực đẹp. Còn sau giờ làm, chúng ta thường sẽ dành thời gian để... ăn!
Ăn với bố mẹ. Ăn tối với bạn bè và lê la quán xá thêm tiếng đồng hồ nữa. Ăn với người yêu, về nhà với con, đi làm rồi thì đi ăn với sếp. Có người bạn tôi thổ lộ, ban ngày anh ta có thể vắng mặt ở cơ quan, sếp họp mà không gọi anh ta cũng không cảm thấy làm sao cả. Thế nhưng nếu đi ăn buổi tối, tiếp khách tối mà sếp không gọi, anh ta cảm thấy mình mất giá trị vô cùng!
Nếu trót lên làm sếp nhỏ, những bữa giao tiếp, những cuộc gặp gỡ buổi tối càng nhiều hơn, quán bia cũng mở cửa ngày càng khuya. Có những khi tôi nghĩ, các anh đàn ông đi uống bia và tiếp khách thực chất là kéo dài ngày làm việc ra thêm một ca nữa, chứ đâu phải vui thú hay có lợi gì cho chính bản thân họ?
Thường sau ăn, chúng ta sẽ làm những việc vụn vặt! Khoảng 8-10 giờ tối sẽ được bạn lần lượt dành cho việc: Học tiếng Anh trong một vài năm, học thêm bằng cấp phụ trong vài năm, tán gái trong một vài năm, giao tiếp thù tạc trong 2-3 năm, chẳng hạn. Rồi sau đó, có thể sẽ có thú vui, hay một kênh thể thao ngốn hết những tối của chúng ta.
Tôi từng thấy, có người bị mắc chứng nghiện ti-vi. Cứ đi làm về là bật ti-vi rồi để đó, phải có tiếng ti-vi thì mới yên tâm. Mặc dù mắt không hề ngó đến ti-vi, và đến trước khi đi ngủ, hỏi hôm nay ti-vi phát cái gì, họ đã hoàn toàn quên mất. Não của họ hoàn toàn ngủ yên trong khoảng thời gian này.
Vào lúc bạn dành khoảng thời gian cá nhân 8-10 giờ tối cho những việc vụn vặt, đọc sách, yêu đương, làm những thú vui nửa vời, cuộc đời bạn sẽ là tập hợp của một chuỗi những thứ vụn vặt ấy. Bao giờ thì bạn phát hiện thấy say mê và sở trường, niềm đam mê mãnh liệt của bạn từ trong những chuỗi hoạt động vụn vặt ấy?
Hay bạn nghĩ, chỉ cần biết mỗi thứ một tí là đã đủ cho đời mình?
Tám giờ tối, bạn làm gì, sẽ quyết định bạn là ai trong đời này?
Tôi tin điều ấy!
Ít nhất, tôi tin rằng những người luôn trong tình trạng thất bại về quản lý thời gian chính là những kẻ thất bại sâu sắc nhất trong cuộc đời này.
Nếu bạn hy sinh những điều vụn vặt, và dành thời gian hai tiếng mỗi tối cho một niềm say mê, bất kỳ điều gì khiến bạn hứng thú, và trung thành với nó, chỉ sau năm mười năm, bạn sẽ biết bạn là ai trong đời sống. Đơn giản chỉ bởi, trong hai tiếng ấy bạn phát huy được năng lực lớn nhất trong lĩnh vực và công việc bạn say mê nhất.
Hãy đọc sách, sách văn học hay sách kỹ năng, thậm chí là sách lịch sử, những giờ buổi tối ấy mang lại cho bạn những của cải vô giá trong tâm hồn, trở thành bản lĩnh văn hóa của một con người trong xã hội.
Nếu bạn dịch sách, đủ để bạn trở thành một dịch giả giàu kinh nghiệmvà tâm huyết. Bạn có biết vì sao Việt Nam có rất nhiều người giỏi ngoại ngữ, hàng năm có hơn mười nghìn thạc sĩ, tiến sĩ giỏi ngoại ngữ từ nước ngoài về, nhưng dịch giả giỏi chỉ đếm trên đầu ngón tay không? Dịch giả giỏi có thương hiệu và cá tính càng hiếm hơn!
Nếu mê mô hình, mê du lịch, mê chụp ảnh, những giờ tự đào luyện buổi tối, dành riêng cho đam mê ấy sẽ khiến bạn không bao giờ nói "Tôi rất bận!" với những đam mê của mình.Nếu bạn mê tiền, điều này thật tuyệt vời, bạn biết dùng hai tiếng đó để tìm kiếm gì rồi, đúng không?
Tôi sợ hãi mỗi khi thấy ai đó nói rằng, họ dành hai tư tiếng để chuyên tâm vào điều gì đó. Cho dù đó là hai tư tiếng để yêu, để sống, để hùng hục làm việc. Bởi nếu không dừng lại để suy nghĩ, dành thời gian để đào sâu vào sở thích cá nhân, tôi e rằng, bạn chỉ có một danh thiếp đẹp mà thôi, bạn không là ai có bản sắc và có tư chất riêng trong đám đông áo nhạt nhòa đi quanh ta mỗi ngày.
Vì rõ ràng trên đời này có hai loại người quá khác xa nhau: Những người vì tiền mà làm việc, có tiền rồi mới đi làm thứ họ thích! Và những người vì làm những việc họ say mê mà ra tiền, và sự nghiệp!
Trang Hạ
Phép chia của tám giờ vàng ngọc
"Tôi đã đi làm mười bảy năm, chuyển qua năm sáu công sở và nhảy việc gấp đôi chừng đó nghề.Rốt cuộc ba năm nay, tôi là một bà nội trợ ở Hà Nội, là một freelance thực sự còn nghiệp dư hơn cả nghiệp dư. Và mỗi ngày cố gắng lắm cũng chỉ làm việc được không quá hai tiếng đồng hồ.
Thế mà có người nói với tôi, hai tiếng đồng hồ mỗi ngày ấy, em không chỉ kiếm ra tiền nuôi được cả gia đình đùm đề, còn xây dựng được thương hiệu cá nhân, thực hiện cả chục cuốn sách một năm, và tạo những điều thú vị nhỏ cho bản thân cũng như những người không quen. Điều ấy một người làm việc tám tiếng một ngày trong giờ hành chính hầu như không phải ai cũng làm được. Thậm chí, họ làm việc tám tiếng chỉ đủkiếm tiền sống. Còn cả đời họ lẫn vào đám đông. Cũng không mang cái gì có ý nghĩa cho ai cả".
Tôi suy nghĩ mãi về cuộc trò chuyện đó. Hẳn nhiên, người đối diện có vẻ tán thưởng quá đà! Tôi tin bản thân tôi không hề giỏi hơn ai, có vô số người khác xuất sắc trong đời sống. Nhưng phép tính hiệu suất cho mỗi giờ làm việc trong lời khen đó có một điều cốt lõi, chính là nỗi băn khoăn suốt từ khi tôi bắt đầu nhận tháng lương đầu tiên ở báo Hoa Học Trò, ngày vừa tròn 20 tuổi: Điều gì làm nên thành công của một con người?
Chúng ta cùng thi đỗ đại học. Chúng ta cùng học một lớp. Chúng ta cùng làm một nghề. Buổi sáng chúng ta cùng ăn phở (nếu có tiền!). Buổi trưa chúng ta cùng ngồi một quán cà phê gà gật. Vậy, tại sao có những người rất hạnh phúc thành đạt, có người giàu sớm, có người cả đời chỉ ăn đong và than vãn đã bị đặt nhầm chỗ?
Tại sao có người yêu nghề và người chỉ nhăm nhe nhảy việc?
Mỗi khi có ai rủ đi đâu, làm việc gì, nhờ vả nọ kia, rủ đi học ngoại ngữ, hỏi vì sao đã lâu không thấy mặt? Câu trả lời đầu môi của chúng ta luôn là: Tớ bận lắm, dạo này tớ rất bận!
Nhưng, bận rộn không phải lý do cho mọi vấn đề. Bạn có biết, Newton, Anhxtanh hay thậm chí những họa sĩ vừa mở triển lãm, những bà mẹ hạnh phúc bên con, những người thành công hay thất bại trên đường đời, họ cũng chỉ có 24 giờ trong một ngày để sống?
Bạn làm gì vào lúc... ngoài giờ làm?
Ngoài tám giờ vàng ngọc, ai cũng được nghỉ. Bạn có biết, cuộc đời bạn thành đạt hay thất bại lại được quyết định bởi chính khoảng thời gian nghỉ ngơi, từ 8-10 giờ tối mỗi ngày không?
Hiển nhiên, làm việc và học tập vào sáng và chiều đã mang lại cho bạn bằng cấp, công việc, thu nhập, một cái tên chức danh rất kêu trên danh thiếp, thậm chí một CV cực đẹp. Còn sau giờ làm, chúng ta thường sẽ dành thời gian để... ăn!
Ăn với bố mẹ. Ăn tối với bạn bè và lê la quán xá thêm tiếng đồng hồ nữa. Ăn với người yêu, về nhà với con, đi làm rồi thì đi ăn với sếp. Có người bạn tôi thổ lộ, ban ngày anh ta có thể vắng mặt ở cơ quan, sếp họp mà không gọi anh ta cũng không cảm thấy làm sao cả. Thế nhưng nếu đi ăn buổi tối, tiếp khách tối mà sếp không gọi, anh ta cảm thấy mình mất giá trị vô cùng!
Nếu trót lên làm sếp nhỏ, những bữa giao tiếp, những cuộc gặp gỡ buổi tối càng nhiều hơn, quán bia cũng mở cửa ngày càng khuya. Có những khi tôi nghĩ, các anh đàn ông đi uống bia và tiếp khách thực chất là kéo dài ngày làm việc ra thêm một ca nữa, chứ đâu phải vui thú hay có lợi gì cho chính bản thân họ?
Thường sau ăn, chúng ta sẽ làm những việc vụn vặt! Khoảng 8-10 giờ tối sẽ được bạn lần lượt dành cho việc: Học tiếng Anh trong một vài năm, học thêm bằng cấp phụ trong vài năm, tán gái trong một vài năm, giao tiếp thù tạc trong 2-3 năm, chẳng hạn. Rồi sau đó, có thể sẽ có thú vui, hay một kênh thể thao ngốn hết những tối của chúng ta.
Tôi từng thấy, có người bị mắc chứng nghiện ti-vi. Cứ đi làm về là bật ti-vi rồi để đó, phải có tiếng ti-vi thì mới yên tâm. Mặc dù mắt không hề ngó đến ti-vi, và đến trước khi đi ngủ, hỏi hôm nay ti-vi phát cái gì, họ đã hoàn toàn quên mất. Não của họ hoàn toàn ngủ yên trong khoảng thời gian này.
Vào lúc bạn dành khoảng thời gian cá nhân 8-10 giờ tối cho những việc vụn vặt, đọc sách, yêu đương, làm những thú vui nửa vời, cuộc đời bạn sẽ là tập hợp của một chuỗi những thứ vụn vặt ấy. Bao giờ thì bạn phát hiện thấy say mê và sở trường, niềm đam mê mãnh liệt của bạn từ trong những chuỗi hoạt động vụn vặt ấy?
Hay bạn nghĩ, chỉ cần biết mỗi thứ một tí là đã đủ cho đời mình?
Tám giờ tối, bạn làm gì, sẽ quyết định bạn là ai trong đời này?
Tôi tin điều ấy!
Ít nhất, tôi tin rằng những người luôn trong tình trạng thất bại về quản lý thời gian chính là những kẻ thất bại sâu sắc nhất trong cuộc đời này.
Nếu bạn hy sinh những điều vụn vặt, và dành thời gian hai tiếng mỗi tối cho một niềm say mê, bất kỳ điều gì khiến bạn hứng thú, và trung thành với nó, chỉ sau năm mười năm, bạn sẽ biết bạn là ai trong đời sống. Đơn giản chỉ bởi, trong hai tiếng ấy bạn phát huy được năng lực lớn nhất trong lĩnh vực và công việc bạn say mê nhất.
Hãy đọc sách, sách văn học hay sách kỹ năng, thậm chí là sách lịch sử, những giờ buổi tối ấy mang lại cho bạn những của cải vô giá trong tâm hồn, trở thành bản lĩnh văn hóa của một con người trong xã hội.
Nếu bạn dịch sách, đủ để bạn trở thành một dịch giả giàu kinh nghiệmvà tâm huyết. Bạn có biết vì sao Việt Nam có rất nhiều người giỏi ngoại ngữ, hàng năm có hơn mười nghìn thạc sĩ, tiến sĩ giỏi ngoại ngữ từ nước ngoài về, nhưng dịch giả giỏi chỉ đếm trên đầu ngón tay không? Dịch giả giỏi có thương hiệu và cá tính càng hiếm hơn!
Nếu mê mô hình, mê du lịch, mê chụp ảnh, những giờ tự đào luyện buổi tối, dành riêng cho đam mê ấy sẽ khiến bạn không bao giờ nói "Tôi rất bận!" với những đam mê của mình.Nếu bạn mê tiền, điều này thật tuyệt vời, bạn biết dùng hai tiếng đó để tìm kiếm gì rồi, đúng không?
Tôi sợ hãi mỗi khi thấy ai đó nói rằng, họ dành hai tư tiếng để chuyên tâm vào điều gì đó. Cho dù đó là hai tư tiếng để yêu, để sống, để hùng hục làm việc. Bởi nếu không dừng lại để suy nghĩ, dành thời gian để đào sâu vào sở thích cá nhân, tôi e rằng, bạn chỉ có một danh thiếp đẹp mà thôi, bạn không là ai có bản sắc và có tư chất riêng trong đám đông áo nhạt nhòa đi quanh ta mỗi ngày.
Vì rõ ràng trên đời này có hai loại người quá khác xa nhau: Những người vì tiền mà làm việc, có tiền rồi mới đi làm thứ họ thích! Và những người vì làm những việc họ say mê mà ra tiền, và sự nghiệp!
Trang Hạ
Một cậu sinh viên và một người thầy lớn tuổi đang trao đổi với nhau về sự hoàn hảo. Chàng thanh niên với sức khỏe và lòng nhiệt huyết luôn muốn đi tìm cho mình sự hoàn hảo.
Người thầy chú ý lắng nghe và rất thấu hiểu. Với nhiều năm sống và hiểu chuyện đời, ông nhẹ nhàng nói với cậu sinh viên:
- Tôi có thể đề nghị cậu làm một việc không?
- Dạ. Cháu rất sẵn lòng.
- Phía trước chúng ta là sân cỏ. Cậu có thể ngắt cho tôi một lá cỏ mà cậu cho là đẹp nhất và hoàn hảo nhất không? Với điều kiện cậu chỉ được đi thẳng về phía trước và chọn, không được bước lùi lại.
Chàng thanh niên đứng dậy và bắt đầu tìm. Bước bước chân đầu tiên vào sân cỏ, cậu nhìn xuống chân và thấy một lá cỏ thật xanh mướt, cậu toan đưa tay định ngắt lá cỏ. Nhưng cậu phóng tầm mắt về phía trước, toàn một màu xanh ngắt và những lá cỏ đẹp hơn.
Chàng thanh niên bắt đầu bước tiếp bước chân thứ hai... rồi bước chân thứ ba... nhưng cũng như những lần trước, khi định ngắt lá cỏ dưới chân, cậu lại thấy những lá khác phía trước...
... Cứ thế...
Cậu rảo bước, tìm một lá cỏ thật hoàn hảo. Nhưng cậu có biết đâu, mải mê tìm kiếm, cậu đã đi đến phía bên kia sân. Ở bước chân cuối cùng, tại một khoảng cỏ nhỏ nhoi, cậu đành ngắt một lá cỏ đẹp nhất trong đó và trở lại với người thầy đứng chờ. Mặt cậu không còn hào hứng như lúc đầu, có lẽ cậu đã hiểu ý nghĩa việc mình vừa làm. Lặng lẽ đến bên người thầy, cậu đưa cho thầy lá cỏ. Cầm lá cỏ trên tay, người thầy mỉm cười bảo cậu ngồi xuống và nói:
- Thế đấy con trai. Cuộc đời mỗi người là vô số sự lựa chọn. Cũng như lựa chọn một lá cỏ, nếu con biết bằng lòng và không mãi tìm kiếm hẳn con đã có được lá cỏ hoàn hảo hơn rồi. Con người cũng vậy, luôn để cơ hội qua đi rồi mới nuối tiếc. Hãy suy nghĩ về câu chuyện ngày hôm nay, con trai nhé.
Theo Nhịp cầu đầu tư
Người thầy chú ý lắng nghe và rất thấu hiểu. Với nhiều năm sống và hiểu chuyện đời, ông nhẹ nhàng nói với cậu sinh viên:
- Tôi có thể đề nghị cậu làm một việc không?
- Dạ. Cháu rất sẵn lòng.
- Phía trước chúng ta là sân cỏ. Cậu có thể ngắt cho tôi một lá cỏ mà cậu cho là đẹp nhất và hoàn hảo nhất không? Với điều kiện cậu chỉ được đi thẳng về phía trước và chọn, không được bước lùi lại.
Chàng thanh niên đứng dậy và bắt đầu tìm. Bước bước chân đầu tiên vào sân cỏ, cậu nhìn xuống chân và thấy một lá cỏ thật xanh mướt, cậu toan đưa tay định ngắt lá cỏ. Nhưng cậu phóng tầm mắt về phía trước, toàn một màu xanh ngắt và những lá cỏ đẹp hơn.
Chàng thanh niên bắt đầu bước tiếp bước chân thứ hai... rồi bước chân thứ ba... nhưng cũng như những lần trước, khi định ngắt lá cỏ dưới chân, cậu lại thấy những lá khác phía trước...
... Cứ thế...
Cậu rảo bước, tìm một lá cỏ thật hoàn hảo. Nhưng cậu có biết đâu, mải mê tìm kiếm, cậu đã đi đến phía bên kia sân. Ở bước chân cuối cùng, tại một khoảng cỏ nhỏ nhoi, cậu đành ngắt một lá cỏ đẹp nhất trong đó và trở lại với người thầy đứng chờ. Mặt cậu không còn hào hứng như lúc đầu, có lẽ cậu đã hiểu ý nghĩa việc mình vừa làm. Lặng lẽ đến bên người thầy, cậu đưa cho thầy lá cỏ. Cầm lá cỏ trên tay, người thầy mỉm cười bảo cậu ngồi xuống và nói:
- Thế đấy con trai. Cuộc đời mỗi người là vô số sự lựa chọn. Cũng như lựa chọn một lá cỏ, nếu con biết bằng lòng và không mãi tìm kiếm hẳn con đã có được lá cỏ hoàn hảo hơn rồi. Con người cũng vậy, luôn để cơ hội qua đi rồi mới nuối tiếc. Hãy suy nghĩ về câu chuyện ngày hôm nay, con trai nhé.
Theo Nhịp cầu đầu tư
Máy giặt bị tràn bọt xà phòng ra ngoài, hoa giả quá bẩn mà khó lau rửa, mỡ đun bị cháy bốc lửa cao... đều có thể được xử lý bằng chút muối.
Muối còn nhiều tác dụng khác mà có thể bạn chưa biết:
- Nếu lỡ làm rơi vỡ một quả trứng trên sàn bếp, bạn chỉ cần rắc một ít muối lên và để đó khoảng 20 phút. Bạn sẽ dễ dàng lấy đi quả trứng vỡ và làm sạch sàn.
- Làm dịu vết ong đốt: Hãy lập tức rửa sạch vết ong đốt rồi đắp lên vài hạt muối.
- Khi dầu mỡ đun trong nồi bùng cháy, hãy rắc muối vào để dập lửa, tuyệt đối không dùng nước.
Nếu thức ăn trong lò bị tràn ra ngoài, hãy rắc muối vào lò để dập khói và mùi khét. Khi bếp đã nguội, bạn sẽ dễ dàng lau chùi vết bẩn.
- Tránh phai màu vải: Nếu đồ của bạn bị phai, ngâm nó một giờ trong nửa lít nước pha thêm nửa chén giấm và nửa chén muối. Nếu thấy màu vẫn phai tiếp, lặp lại việc này.
- Để đánh kem tươi dễ dàng hơn và đánh lòng trắng trứng nhanh hơn, bông hơn, hãy thêm vào chút xíu muối.
- Thử độ tươi của trứng: Cho một quả trứng vào một cốc nước muối. Trứng tươi sẽ chìm còn trứng cũ sẽ lơ lửng.
- Xong nồi bị cháy thức ăn ở đáy, hãy cạo qua vết cháy, ngâm nước và một nhúm muối rồi đem đun sôi, bạn sẽ dễ dàng rửa sạch nồi.
- Diệt bọ chét ở chuồng thú nuôi: Hãy cọ rửa chuồng bằng nước muối.
- Diệt cỏ dại mọc bừa bãi: rắc muối lên rồi đổ nước nóng vào.
- Làm sạch bình cà phê thủy tinh: Đổ vào bình nửa chén muối và chục viên đá, lắc đều hỗn hợp, để trong nửa giờ rồi tráng bằng nước lạnh và rửa sạch.
- Máy giặt hay bị tràn đầy bọt xà phòng ra ngoài, hãy rắc chút muối lên trên.
- Làm sạch hoa giả: Cho hoa giả vào một chiếc túi có sẵn muối, lắc mạnh túi. Nhìn màu sắc muối thay đổi bạn có thể thấy hiệu quả làm sạch bất ngờ của cách này.
- Làm sạch nồi đồng: Hòa ít giấm trắng nóng với ba thìa muối, đổ vào một bình xịt, xịt vào nồi đồng , để một lát rồi chà sạch.
- Để làm sạch những chiếc cốc chén dùng uống trà, cà phê hãy chà chúng bằng muối.
- Để khoai tây và táo đã gọt vỏ hay cắt lát không bị thâm, hãy ngâm trong nước muối lạnh.
- Làm sạch thớt: Đổ lên thớt chất tẩy rửa và muối, chà xát bằng chàn chải cứng, dội nước nóng và lau sạch bằng miếng vải mềm. Lặp lại việc này sau mỗi lần sử dụng.
Theo VNE
Muối còn nhiều tác dụng khác mà có thể bạn chưa biết:
- Nếu lỡ làm rơi vỡ một quả trứng trên sàn bếp, bạn chỉ cần rắc một ít muối lên và để đó khoảng 20 phút. Bạn sẽ dễ dàng lấy đi quả trứng vỡ và làm sạch sàn.
- Làm dịu vết ong đốt: Hãy lập tức rửa sạch vết ong đốt rồi đắp lên vài hạt muối.
- Khi dầu mỡ đun trong nồi bùng cháy, hãy rắc muối vào để dập lửa, tuyệt đối không dùng nước.
Nếu thức ăn trong lò bị tràn ra ngoài, hãy rắc muối vào lò để dập khói và mùi khét. Khi bếp đã nguội, bạn sẽ dễ dàng lau chùi vết bẩn.
- Tránh phai màu vải: Nếu đồ của bạn bị phai, ngâm nó một giờ trong nửa lít nước pha thêm nửa chén giấm và nửa chén muối. Nếu thấy màu vẫn phai tiếp, lặp lại việc này.
- Để đánh kem tươi dễ dàng hơn và đánh lòng trắng trứng nhanh hơn, bông hơn, hãy thêm vào chút xíu muối.
- Thử độ tươi của trứng: Cho một quả trứng vào một cốc nước muối. Trứng tươi sẽ chìm còn trứng cũ sẽ lơ lửng.
- Xong nồi bị cháy thức ăn ở đáy, hãy cạo qua vết cháy, ngâm nước và một nhúm muối rồi đem đun sôi, bạn sẽ dễ dàng rửa sạch nồi.
- Diệt bọ chét ở chuồng thú nuôi: Hãy cọ rửa chuồng bằng nước muối.
- Diệt cỏ dại mọc bừa bãi: rắc muối lên rồi đổ nước nóng vào.
- Làm sạch bình cà phê thủy tinh: Đổ vào bình nửa chén muối và chục viên đá, lắc đều hỗn hợp, để trong nửa giờ rồi tráng bằng nước lạnh và rửa sạch.
- Máy giặt hay bị tràn đầy bọt xà phòng ra ngoài, hãy rắc chút muối lên trên.
- Làm sạch hoa giả: Cho hoa giả vào một chiếc túi có sẵn muối, lắc mạnh túi. Nhìn màu sắc muối thay đổi bạn có thể thấy hiệu quả làm sạch bất ngờ của cách này.
- Làm sạch nồi đồng: Hòa ít giấm trắng nóng với ba thìa muối, đổ vào một bình xịt, xịt vào nồi đồng , để một lát rồi chà sạch.
- Để làm sạch những chiếc cốc chén dùng uống trà, cà phê hãy chà chúng bằng muối.
- Để khoai tây và táo đã gọt vỏ hay cắt lát không bị thâm, hãy ngâm trong nước muối lạnh.
- Làm sạch thớt: Đổ lên thớt chất tẩy rửa và muối, chà xát bằng chàn chải cứng, dội nước nóng và lau sạch bằng miếng vải mềm. Lặp lại việc này sau mỗi lần sử dụng.
Theo VNE
Thạc sĩ toán học đi bán sim điện thoại, tốt nghiệp quản trị kinh doanh làm ôsin, cử nhân sư phạm chạy bàn quán cà phê… Nguồn nhân lực trình độ cao đang bị lãng phí và bán rẻ khắp nơi.
Thanh Hóa là một cái nôi hiếu học của cả nước nhưng vừa qua, con số gần 25.000 sinh viên ra trường thất nghiệp khiến nhiều người giật mình. Tình trạng này cũng đang phổ biến tại Nghệ An, Đà Nẵng, An Giang, Đồng Tháp, Quảng Nam...
Bi đát cử nhân
Sinh ra ở vùng quê nghèo khó của một xã miền núi huyện Như Thanh - Thanh Hóa, Đỗ Thị Trang tốt nghiệp loại khá ngành báo chí tại Hà Nội trong niềm tự hào của gia đình. Thế nhưng, ra trường đã 3 năm, Trang vẫn loay hoay kiếm việc. “Sau khi làm đủ mọi nghề, từ bán cà phê, nhân viên nhà hàng, quán bia, phát tờ rơi…, cuối cùng tôi đành về quê bán hàng tạp hóa giúp mẹ vì không trụ nổi ở thủ đô” - Trang cho biết.
Cũng rơi vào tình cảnh khó khăn như Trang, Lê Thị Huyền (ngụ huyện Hoằng Hóa - Thanh Hóa), tốt nghiệp Học viện Ngân hàng với tấm bằng loại khá nhưng lại đang làm thu ngân cho một quầy tạp hóa để kiếm tiền nuôi sống bản thân và... chờ thời.
Nỗi thất vọng, tự ti cũng hiện rõ trên mặt Trần Thị Hoa (SN 1990, ngụ huyện Quế Sơn - Quảng Nam). Tốt nghiệp loại khá Trường ĐH Luật TPHCM, Hoa nộp hồ sơ xin việc vào VKSND tỉnh Quảng Nam, MTTQ TP Đà Nẵng và gõ cửa khắp các văn phòng luật sư ở Đà Nẵng nhưng tất cả đều trả lời đã đủ người. “Người ta tuyển dụng nhân sự khá dè dặt nên cơ hội cho những cử nhân như tụi em rất ít” - Hoa than thở. Hiện Hoa đang làm thêm cho một cơ sở chế biến thủy sản, mỗi ngày được 70.000 đồng, đủ trang trải cuộc sống trong lúc chờ việc đúng chuyên ngành.
Tại tỉnh An Giang, nhiều gia đình lâm vào cảnh bi đát vì đã bán đất, vay nợ cho con học ĐH. Ông Trần Phi Hùng (ngụ xã Vĩnh Ngươn, thị xã Châu Đốc - An Giang) lôi từ trong tủ ra tấm bằng tốt nghiệp ĐH của cô con gái Trần Thị Mỹ Hạnh. Để cho con gái có đủ tiền lên TPHCM học, ông Hùng đã cầm cố 7 công đất ruộng.
Bây giờ, túng bấn quá, vợ lại bệnh nặng trong khi con gái tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh từ năm 2011 nhưng nộp đơn xin việc vào cơ quan nào ở địa phương cũng đều bị từ chối. Một trường hợp đáng thương khác là em Nguyễn Kim Tiền, tốt nghiệp Trường ĐH Đồng Tháp năm học 2008-2012. Gặp chúng tôi khi đang chạy bàn cho một quán cà phê tại TP Long Xuyên - An Giang, Tiền cho biết em từng làm công nhân cho một công ty giày da nhưng phải bỏ ngang vì không đáp ứng được yêu cầu. “Em rất lo vì trong quá trình đi học, em có làm đơn xin vay vốn. Nếu sau 3 năm ra trường mà không trả được nợ thì sẽ chịu lãi suất đến 120%” - Tiền nói.
Đó mới chỉ là một trong số ít những cử nhân thất nghiệp mà chúng tôi đã gặp bởi đa số đều rời bỏ địa phương, lên các TP lớn tìm việc. Nói như cử nhân Đỗ Xuân Tùng (huyện Quảng Xương - Thanh Hóa) thì ở quê “ê chề lắm” vì bố mẹ đã đầu tư cho bao nhiêu tiền ăn học, giờ chẳng lẽ ngồi chơi, ăn bám gia đình, lại bị hàng xóm dè bỉu.
Thạc sĩ cũng xất bất xang bang
Khi gặp Lê Huy V. (quê huyện Tĩnh Gia - Thanh Hóa), chúng tôi mới cảm nhận hết được nỗi vất vả, tủi hổ của những thạc sĩ thất nghiệp. Là sinh viên xuất sắc của Trường ĐH Hồng Đức (Thanh Hóa), V. từng được cử đi thi Olympic Toán quốc gia và đoạt giải khuyến khích. Vậy mà ra trường từ năm 2008, V. mang hồ sơ đi khắp nơi nhưng không nơi nào nhận. Thất vọng, V. học lên cao học và hoàn thành chương trình vào năm 2011.
Cũng từ đó đến nay, thạc sĩ V. phải mưu sinh bằng đủ thứ nghề, từ làm gia sư đến bán sim điện thoại. Mới đây, V. may mắn xin được vào dạy hợp đồng ngắn hạn cho một trường cấp 3 ở một huyện miền núi với mức thù lao ít ỏi, không có bảo hiểm, trợ cấp và điều quan trọng nhất là chẳng thấy tương lai.
V. tâm sự: “Nhà có 3 anh em, bố mất từ năm em học lớp 4. Thương mẹ, em luôn cố gắng học thật giỏi. Vậy mà đã 5 năm trôi qua, em vẫn chưa lo được cho mẹ một cái gì. Gia đình lại thuộc hộ nghèo, đi học, mẹ đều vay mượn hết, giờ còn trả chưa hết nợ”.
Nhiều thạc sĩ do không tìm được công việc phù hợp đã chấp nhận ở nhà làm nội trợ. Trần Liên (quê huyện Thiệu Hóa - Thanh Hóa), tốt nghiệp ĐH, chờ dài cổ không xin được việc nên thi cao học. Xong chương trình, kể từ ngày có bằng thạc sĩ, Liên cũng không tài nào xin được việc. Trong lúc thất nghiệp, có người đến hỏi cưới, Liên đồng ý và nay ở nhà nuôi con.
Một trường hợp khác là N.T.T (SN 1985, ngụ TP Đà Nẵng), lấy bằng thạc sĩ chuyên ngành ngữ văn của ĐH Huế đã gần 2 năm nay nhưng vẫn sống nhờ vào bố mẹ. T. đã gõ cửa khắp các trường ĐH, CĐ ở TP Đà Nẵng và tỉnh Quảng Nam để xin làm giảng viên nhưng chẳng nơi nào chịu nhận.
Nghệ An ngừng thu hút cử nhân khá, giỏi
Sở GD-ĐT tỉnh Nghệ An vừa thực hiện khảo sát tình hình việc làm của sinh viên sau khi tốt nghiệp. Kết quả cho thấy đến đầu năm 2013, có 11.569 người đã tốt nghiệp từ trung cấp chuyên nghiệp trở lên chưa tìm được việc làm. Trong đó có 1 thạc sĩ, 3.047 cử nhân ĐH, 4.042 người có trình độ CĐ. Ngày 26-12-2012, Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An đã có Công văn 9328/UBND-TH gửi Sở Nội vụ; các sở, ban, ngành, đơn vị cấp tỉnh; UBND các huyện, thành, thị về việc tạm dừng thực hiện chính sách thu hút sinh viên tốt nghiệp loại khá, giỏi.
Theo CafeF
Thanh Hóa là một cái nôi hiếu học của cả nước nhưng vừa qua, con số gần 25.000 sinh viên ra trường thất nghiệp khiến nhiều người giật mình. Tình trạng này cũng đang phổ biến tại Nghệ An, Đà Nẵng, An Giang, Đồng Tháp, Quảng Nam...
Bi đát cử nhân
Sinh ra ở vùng quê nghèo khó của một xã miền núi huyện Như Thanh - Thanh Hóa, Đỗ Thị Trang tốt nghiệp loại khá ngành báo chí tại Hà Nội trong niềm tự hào của gia đình. Thế nhưng, ra trường đã 3 năm, Trang vẫn loay hoay kiếm việc. “Sau khi làm đủ mọi nghề, từ bán cà phê, nhân viên nhà hàng, quán bia, phát tờ rơi…, cuối cùng tôi đành về quê bán hàng tạp hóa giúp mẹ vì không trụ nổi ở thủ đô” - Trang cho biết.
Cũng rơi vào tình cảnh khó khăn như Trang, Lê Thị Huyền (ngụ huyện Hoằng Hóa - Thanh Hóa), tốt nghiệp Học viện Ngân hàng với tấm bằng loại khá nhưng lại đang làm thu ngân cho một quầy tạp hóa để kiếm tiền nuôi sống bản thân và... chờ thời.
Nỗi thất vọng, tự ti cũng hiện rõ trên mặt Trần Thị Hoa (SN 1990, ngụ huyện Quế Sơn - Quảng Nam). Tốt nghiệp loại khá Trường ĐH Luật TPHCM, Hoa nộp hồ sơ xin việc vào VKSND tỉnh Quảng Nam, MTTQ TP Đà Nẵng và gõ cửa khắp các văn phòng luật sư ở Đà Nẵng nhưng tất cả đều trả lời đã đủ người. “Người ta tuyển dụng nhân sự khá dè dặt nên cơ hội cho những cử nhân như tụi em rất ít” - Hoa than thở. Hiện Hoa đang làm thêm cho một cơ sở chế biến thủy sản, mỗi ngày được 70.000 đồng, đủ trang trải cuộc sống trong lúc chờ việc đúng chuyên ngành.
Tại tỉnh An Giang, nhiều gia đình lâm vào cảnh bi đát vì đã bán đất, vay nợ cho con học ĐH. Ông Trần Phi Hùng (ngụ xã Vĩnh Ngươn, thị xã Châu Đốc - An Giang) lôi từ trong tủ ra tấm bằng tốt nghiệp ĐH của cô con gái Trần Thị Mỹ Hạnh. Để cho con gái có đủ tiền lên TPHCM học, ông Hùng đã cầm cố 7 công đất ruộng.
Bây giờ, túng bấn quá, vợ lại bệnh nặng trong khi con gái tốt nghiệp chuyên ngành quản trị kinh doanh từ năm 2011 nhưng nộp đơn xin việc vào cơ quan nào ở địa phương cũng đều bị từ chối. Một trường hợp đáng thương khác là em Nguyễn Kim Tiền, tốt nghiệp Trường ĐH Đồng Tháp năm học 2008-2012. Gặp chúng tôi khi đang chạy bàn cho một quán cà phê tại TP Long Xuyên - An Giang, Tiền cho biết em từng làm công nhân cho một công ty giày da nhưng phải bỏ ngang vì không đáp ứng được yêu cầu. “Em rất lo vì trong quá trình đi học, em có làm đơn xin vay vốn. Nếu sau 3 năm ra trường mà không trả được nợ thì sẽ chịu lãi suất đến 120%” - Tiền nói.
Đó mới chỉ là một trong số ít những cử nhân thất nghiệp mà chúng tôi đã gặp bởi đa số đều rời bỏ địa phương, lên các TP lớn tìm việc. Nói như cử nhân Đỗ Xuân Tùng (huyện Quảng Xương - Thanh Hóa) thì ở quê “ê chề lắm” vì bố mẹ đã đầu tư cho bao nhiêu tiền ăn học, giờ chẳng lẽ ngồi chơi, ăn bám gia đình, lại bị hàng xóm dè bỉu.
Thạc sĩ cũng xất bất xang bang
Khi gặp Lê Huy V. (quê huyện Tĩnh Gia - Thanh Hóa), chúng tôi mới cảm nhận hết được nỗi vất vả, tủi hổ của những thạc sĩ thất nghiệp. Là sinh viên xuất sắc của Trường ĐH Hồng Đức (Thanh Hóa), V. từng được cử đi thi Olympic Toán quốc gia và đoạt giải khuyến khích. Vậy mà ra trường từ năm 2008, V. mang hồ sơ đi khắp nơi nhưng không nơi nào nhận. Thất vọng, V. học lên cao học và hoàn thành chương trình vào năm 2011.
Cũng từ đó đến nay, thạc sĩ V. phải mưu sinh bằng đủ thứ nghề, từ làm gia sư đến bán sim điện thoại. Mới đây, V. may mắn xin được vào dạy hợp đồng ngắn hạn cho một trường cấp 3 ở một huyện miền núi với mức thù lao ít ỏi, không có bảo hiểm, trợ cấp và điều quan trọng nhất là chẳng thấy tương lai.
V. tâm sự: “Nhà có 3 anh em, bố mất từ năm em học lớp 4. Thương mẹ, em luôn cố gắng học thật giỏi. Vậy mà đã 5 năm trôi qua, em vẫn chưa lo được cho mẹ một cái gì. Gia đình lại thuộc hộ nghèo, đi học, mẹ đều vay mượn hết, giờ còn trả chưa hết nợ”.
Nhiều thạc sĩ do không tìm được công việc phù hợp đã chấp nhận ở nhà làm nội trợ. Trần Liên (quê huyện Thiệu Hóa - Thanh Hóa), tốt nghiệp ĐH, chờ dài cổ không xin được việc nên thi cao học. Xong chương trình, kể từ ngày có bằng thạc sĩ, Liên cũng không tài nào xin được việc. Trong lúc thất nghiệp, có người đến hỏi cưới, Liên đồng ý và nay ở nhà nuôi con.
Một trường hợp khác là N.T.T (SN 1985, ngụ TP Đà Nẵng), lấy bằng thạc sĩ chuyên ngành ngữ văn của ĐH Huế đã gần 2 năm nay nhưng vẫn sống nhờ vào bố mẹ. T. đã gõ cửa khắp các trường ĐH, CĐ ở TP Đà Nẵng và tỉnh Quảng Nam để xin làm giảng viên nhưng chẳng nơi nào chịu nhận.
Nghệ An ngừng thu hút cử nhân khá, giỏi
Sở GD-ĐT tỉnh Nghệ An vừa thực hiện khảo sát tình hình việc làm của sinh viên sau khi tốt nghiệp. Kết quả cho thấy đến đầu năm 2013, có 11.569 người đã tốt nghiệp từ trung cấp chuyên nghiệp trở lên chưa tìm được việc làm. Trong đó có 1 thạc sĩ, 3.047 cử nhân ĐH, 4.042 người có trình độ CĐ. Ngày 26-12-2012, Chủ tịch UBND tỉnh Nghệ An đã có Công văn 9328/UBND-TH gửi Sở Nội vụ; các sở, ban, ngành, đơn vị cấp tỉnh; UBND các huyện, thành, thị về việc tạm dừng thực hiện chính sách thu hút sinh viên tốt nghiệp loại khá, giỏi.
Theo CafeF
![]() |
Revathy Radhakrishnan |
Hi Revathy, welcome you to the board of All-women-Navigos-Search :). You enrich our resource :).
Could you tell us about what reason brings you to Navigos Search?
I am very happy to be here. Navigos was recommended to me by a friend, who knows me and understands my need to work in a challenging, cosmopolitan workplace.
You have been 4 years in Vietnam, especially in HCMC. You must find the same points in our culture to keep you live here?
Yes, there is a lot in common between Indian and Vietnamese culture. The warmth and friendliness of the people is the most striking and important similarity.
What is your role in NS South? What will you plan to do to boost the sales there?
I am the Business Development Director at NS South. My strategy is to use multiple channels to drive sales - acquisition of new accounts will go hand-in-hand with reactivation of dormant existing relationships. Relationship building is my strength. I augment that with a structured, process driven sales approach.
Can you share about your life here in Vietnam?
My family is enjoying our stay in Vietnam. I have a three-year old daughter who definitely speaks more Vietnamese than any Indian language. My husband works with a bank here and loves to try out new food in his spare time. He is fully utilizing the opportunity to try out exotic fare that he would not get in India. We love to travel and Vietnam is blessed with an abundance of natural beauty. We are discovering the country, one beautiful beach at a time :)
Thank you for your sharing and wish you all the best here in Vietnam !
Tác phẩm best-seller thế giới không chỉ chứa đựng sự gợi dục, ướt át và bạo lực. Tình yêu, nỗi cô đơn lấp đầy trang sách.
Tên sách: 50 sắc thái (bộ ba quyển: 1: Xám, 2: Đen, 3: Tự do).
Tác giả: E.L.James.
Dịch giả: Tường Vy
NXB Lao Động và Alpha Books
Tiếng tăm "lẫy lừng" của Fifty Shades of Grey, cuốn sách khiêu dâm nổi tiếng nhất thế giới trong năm qua, dễ dàng cuốn hút độc giả Việt đến với bộ sách. Ngay ở trang bìa ấn bản tiếng Việt này là dòng chữ "Độc giả cân nhắc trước khi đọc". Dòng khuyến cáo không thừa. Bởi sau vài chục trang đầu tiên giới thiệu hoàn cảnh gặp nhau của hai nhân vật chính: Christian Grey và Anna Steele, những trang văn miêu tả chuyện phòng the và khao khát thể xác lẫn nhau giữa hai cái tên này liên tục xoắn lên qua từng trang viết.
Là một người có tuổi thơ đầy bóng tối, tỷ phú trẻ Christian Grey luôn bị ám ảnh bởi tình dục. Anh không thể yêu theo cách bình thường và có sở thích đến với các cô gái theo lối quan hệ thể xác BDSM (một dạng đóng vai hoặc lựa chọn lối sống giữa hai cá nhân trở lên nhằm tạo sự căng thẳng, khoái cảm và giải thoát trong tình dục bằng những trải nghiệm đau đớn và quyền lực).
Với Grey, tình dục không có gì là sai trái. Đó là chuyện bình thường và đầy sáng tạo giữa hai con người với nhau sau cánh cửa căn phòng riêng. Càng thành công trên thương trường, Christian Grey càng mê đắm lao vào những cuộc phiêu lưu không ánh sáng. Vẻ ngoài điển trai đến mê hồn, Grey luôn đóng vai người cai trị, kẻ áp đặt với bạn tình. Với Grey, các cô gái chỉ là "Người phục tùng". Chính vì thế, không ai có thể ở lại lâu bên chàng tỷ phú. Các luật chơi anh đặt ra chỉ biến anh thành kẻ bệnh hoạn đáng ghê sợ trong mắt họ.
Nhưng từ khi cô sinh viên vừa tốt nghiệp Anna Steelee đến với cuộc đời Grey, sự trong trắng, thật thà, thơ ngây và bản chất không tuân phục của cô khiến những luật lệ cố hữu của Grey bị chao đảo. Thế giới trong sáng, an toàn của Steele cũng chao đảo. Sức công phá của cô khi va vào Steele có thể ví như khối thiên thạch lớn va vào trái đất. Hậu quả mà nó để lại là những vết thương chằng chịt trong tâm hồn của cả hai. Grey đã dẫn dắt Steele - từ một cô gái đoan chính và không biết gì - vào mê lộ của nhục cảm.
Trên mê lộ ấy, Steele cũng dần dần phát hiện ra được những mảnh quá khứ buồn thảm của người cô yêu, những điều đã khiến anh hành xử kỳ quặc suốt cuộc đời trai trẻ. Nhiều lúc, độc giả chỉ thấy mọi vấn đề giữa họ chỉ được giải quyết bằng sex. Nhưng ở tận cùng nỗi tuyệt vọng, và khi thân xác đã rã rời, hai con người trẻ tuổi nhận ra họ còn phải học cách yêu nhau, bằng trái tim chứ không chỉ bằng nhục cảm.
Qua sự chuyển thể tiếng Việt của dịch giả Tường Vy, yếu tố lãng mạn và tình dục pha trộn vào nhau thật ngọt ngào, dù nhiều trang của tác phẩm này có thể khiến độc giả bất ngờ vì độ táo bạo ở miêu tả dục tính.
"50 sắc thái" là một cuốn sách dễ đọc với nội dung đơn giản. Nhưng hấp lực của nó không chỉ nằm ở yếu tố câu khách thông thường. Tước bỏ vỏ bọc sex, câu chuyện tình yêu của Grey và Steele là một dạng tình cảm lãng mạn kiểu cổ điển, theo motif phảng phất đâu đó qua các tác phẩm văn học kinh điển của Anh - Mỹ, như: Jane Eyre (Charlotte Brontë), Đỉnh gió hú (Emily Brontë), Cuốn theo chiều gió (Margaret Mitchell), Tess of the d'Urbervilles: A Pure Woman (Thomas Hardy)... Lối kể chuyện hấp dẫn, nhiều chỗ hóm hỉnh nhà văn E.L.James cuốn người đọc đi liền một mạch qua 3 cuốn sách. Ngoài ra, không chỉ là người say mê văn học cổ điển, E.L.James còn cho thấy tình yêu âm nhạc khi bà đan xen khá nhiều tình tiết kết nối giữa hai nhân vật chính với nhau qua sự quyến rũ của nhạc điệu.
Trước khi được chuyển thể sang tiếng Việt, bộ sách Fifty Shades 3 quyển, nhất là cuốn đầu tiên Fifty Shades of Grey, gây sóng gió trên văn đàn thế giới.
Kể từ khi ra mắt vào năm 2011, đến nay bộ sách bán được 65 triệu bản trên toàn cầu, có 37 quốc gia mua quyền phát hành. Doanh thu tác phẩm này lập kỷ lục về bản sách bìa mềm được bán chạy mọi thời đại. Thậm chí, ở Anh, số lượng tiêu thụ các bản bìa mềm cuốn sách vượt qua cả bản sách bìa mềm Harry Potter. Với Fifty Shades of Grey, nữ văn sĩ EL James còn thắng giải National Book của Anh ở hạng mục Tác phẩm hư cấu nổi tiếng nhất năm 2012.
Fifty Shades of Grey còn được Hollywood mua bản quyền đưa lên màn ảnh rộng, hứa hẹn cho ra đời một bộ phim tình cảm "bom tấn" nóng bỏng. Hơn 10 hãng phim lớn đã "đổ mồ hôi sôi nước mắt" để có được bản quyền chuyển thể cuốn sách này. Và Universal Pictures và Focus Features giành được quyền dựng bộ phim. Tuy vậy, trong khi các "đại gia" điện ảnh đang tập trung vào dự án lớn thì nhiều fan của cuốn sách đã không chịu nổi sự chờ đợi đã tự dựng những phân đoạn khác nhau thành những đoạn phim chuyển thể sử dụng đúng lời thoại và bối cảnh.
Được độc giả đón nhận cuồng nhiệt nhưng tác phẩm này bị giới phê bình và nhiều nhà văn tên tuổi chỉ trích, phê phán thậm tệ vì nội dung khiêu dâm và bị cho là chứa đựng nhiều tình tiết vô lý, ngớ ngẩn.
Theo VNE
Tên sách: 50 sắc thái (bộ ba quyển: 1: Xám, 2: Đen, 3: Tự do).
Tác giả: E.L.James.
Dịch giả: Tường Vy
NXB Lao Động và Alpha Books
Tiếng tăm "lẫy lừng" của Fifty Shades of Grey, cuốn sách khiêu dâm nổi tiếng nhất thế giới trong năm qua, dễ dàng cuốn hút độc giả Việt đến với bộ sách. Ngay ở trang bìa ấn bản tiếng Việt này là dòng chữ "Độc giả cân nhắc trước khi đọc". Dòng khuyến cáo không thừa. Bởi sau vài chục trang đầu tiên giới thiệu hoàn cảnh gặp nhau của hai nhân vật chính: Christian Grey và Anna Steele, những trang văn miêu tả chuyện phòng the và khao khát thể xác lẫn nhau giữa hai cái tên này liên tục xoắn lên qua từng trang viết.
Là một người có tuổi thơ đầy bóng tối, tỷ phú trẻ Christian Grey luôn bị ám ảnh bởi tình dục. Anh không thể yêu theo cách bình thường và có sở thích đến với các cô gái theo lối quan hệ thể xác BDSM (một dạng đóng vai hoặc lựa chọn lối sống giữa hai cá nhân trở lên nhằm tạo sự căng thẳng, khoái cảm và giải thoát trong tình dục bằng những trải nghiệm đau đớn và quyền lực).
Với Grey, tình dục không có gì là sai trái. Đó là chuyện bình thường và đầy sáng tạo giữa hai con người với nhau sau cánh cửa căn phòng riêng. Càng thành công trên thương trường, Christian Grey càng mê đắm lao vào những cuộc phiêu lưu không ánh sáng. Vẻ ngoài điển trai đến mê hồn, Grey luôn đóng vai người cai trị, kẻ áp đặt với bạn tình. Với Grey, các cô gái chỉ là "Người phục tùng". Chính vì thế, không ai có thể ở lại lâu bên chàng tỷ phú. Các luật chơi anh đặt ra chỉ biến anh thành kẻ bệnh hoạn đáng ghê sợ trong mắt họ.
Nhưng từ khi cô sinh viên vừa tốt nghiệp Anna Steelee đến với cuộc đời Grey, sự trong trắng, thật thà, thơ ngây và bản chất không tuân phục của cô khiến những luật lệ cố hữu của Grey bị chao đảo. Thế giới trong sáng, an toàn của Steele cũng chao đảo. Sức công phá của cô khi va vào Steele có thể ví như khối thiên thạch lớn va vào trái đất. Hậu quả mà nó để lại là những vết thương chằng chịt trong tâm hồn của cả hai. Grey đã dẫn dắt Steele - từ một cô gái đoan chính và không biết gì - vào mê lộ của nhục cảm.
Trên mê lộ ấy, Steele cũng dần dần phát hiện ra được những mảnh quá khứ buồn thảm của người cô yêu, những điều đã khiến anh hành xử kỳ quặc suốt cuộc đời trai trẻ. Nhiều lúc, độc giả chỉ thấy mọi vấn đề giữa họ chỉ được giải quyết bằng sex. Nhưng ở tận cùng nỗi tuyệt vọng, và khi thân xác đã rã rời, hai con người trẻ tuổi nhận ra họ còn phải học cách yêu nhau, bằng trái tim chứ không chỉ bằng nhục cảm.
Qua sự chuyển thể tiếng Việt của dịch giả Tường Vy, yếu tố lãng mạn và tình dục pha trộn vào nhau thật ngọt ngào, dù nhiều trang của tác phẩm này có thể khiến độc giả bất ngờ vì độ táo bạo ở miêu tả dục tính.
"50 sắc thái" là một cuốn sách dễ đọc với nội dung đơn giản. Nhưng hấp lực của nó không chỉ nằm ở yếu tố câu khách thông thường. Tước bỏ vỏ bọc sex, câu chuyện tình yêu của Grey và Steele là một dạng tình cảm lãng mạn kiểu cổ điển, theo motif phảng phất đâu đó qua các tác phẩm văn học kinh điển của Anh - Mỹ, như: Jane Eyre (Charlotte Brontë), Đỉnh gió hú (Emily Brontë), Cuốn theo chiều gió (Margaret Mitchell), Tess of the d'Urbervilles: A Pure Woman (Thomas Hardy)... Lối kể chuyện hấp dẫn, nhiều chỗ hóm hỉnh nhà văn E.L.James cuốn người đọc đi liền một mạch qua 3 cuốn sách. Ngoài ra, không chỉ là người say mê văn học cổ điển, E.L.James còn cho thấy tình yêu âm nhạc khi bà đan xen khá nhiều tình tiết kết nối giữa hai nhân vật chính với nhau qua sự quyến rũ của nhạc điệu.
Trước khi được chuyển thể sang tiếng Việt, bộ sách Fifty Shades 3 quyển, nhất là cuốn đầu tiên Fifty Shades of Grey, gây sóng gió trên văn đàn thế giới.
Kể từ khi ra mắt vào năm 2011, đến nay bộ sách bán được 65 triệu bản trên toàn cầu, có 37 quốc gia mua quyền phát hành. Doanh thu tác phẩm này lập kỷ lục về bản sách bìa mềm được bán chạy mọi thời đại. Thậm chí, ở Anh, số lượng tiêu thụ các bản bìa mềm cuốn sách vượt qua cả bản sách bìa mềm Harry Potter. Với Fifty Shades of Grey, nữ văn sĩ EL James còn thắng giải National Book của Anh ở hạng mục Tác phẩm hư cấu nổi tiếng nhất năm 2012.
Fifty Shades of Grey còn được Hollywood mua bản quyền đưa lên màn ảnh rộng, hứa hẹn cho ra đời một bộ phim tình cảm "bom tấn" nóng bỏng. Hơn 10 hãng phim lớn đã "đổ mồ hôi sôi nước mắt" để có được bản quyền chuyển thể cuốn sách này. Và Universal Pictures và Focus Features giành được quyền dựng bộ phim. Tuy vậy, trong khi các "đại gia" điện ảnh đang tập trung vào dự án lớn thì nhiều fan của cuốn sách đã không chịu nổi sự chờ đợi đã tự dựng những phân đoạn khác nhau thành những đoạn phim chuyển thể sử dụng đúng lời thoại và bối cảnh.
Được độc giả đón nhận cuồng nhiệt nhưng tác phẩm này bị giới phê bình và nhiều nhà văn tên tuổi chỉ trích, phê phán thậm tệ vì nội dung khiêu dâm và bị cho là chứa đựng nhiều tình tiết vô lý, ngớ ngẩn.
Theo VNE
![]() |
Nguyễn Thu Hà - Team Olympia |
Hi Hà, quả không ngoa khi gọi bạn là thủ lĩnh của team Olympia :). Tháng 3 lại một lần nữa chứng minh điều đó khi bạn đã cùng team vượt sóng, đạt 158% monthly target và trở thành Regional và National best team. Hẳn là phải có một bí quyết gì ở đây chứ?
Mình không nghĩ những gi cá nhân và team mình đạt được có gì đăc biệt mà gọi là “bí kíp” đâu :). Chính vì vậy đang nghĩ phải “rút ruột” chia sẻ thế nào :)… Hay là, bạn hỏi một người khác quan sát thì có thể họ sẽ thấy có gì đó khác biệt trong cách leading của mình so với những leader khác chăng?
Bạn có cho rằng “May hơn khôn” thực sự đúng đối với nghề “head hunting” không? Nếu không phải thì nghề này đòi hỏi những tố chất gì và theo bạn tố chất gì là quan trọng nhất?
Mình nghĩ rằng bất cứ ai thành công cũng có yếu tố may mắn trong đó. Nhưng không bao giờ “may hơn khôn” cả. Nghề headhunt cũng giống như các công việc khác, muốn thành công cũng phải dựa vào Sự hiểu biết, Tính kiên nhẫn và một chút Nhạy cảm :) . May mắn có thể đến với bạn lúc này và rời xa bạn lúc nào nó muốn. Nhưng sự hiểu biết, kiên nhẫn và nhạy cảm, các tố chất này là của bạn, nó sẽ ở cùng bạn chừng nào bạn còn muốn giữ nó. Chừng nào bạn còn chủ động được điều này, it nhiều, bạn chủ đông được thành công của mình . Theo mình cơ bản là như vậy.
Bạn cũng làm việc khá lâu trong ngành, có điều gì bạn cảm thấy không thích nhất của những người làm nghề này?
Người nào đặt lợi ích cá nhân lên trên lợi ích của công ty, của khách hàng và của ứng viên.
Bạn có thần tượng ai không? Nhất là người trong nghề?
Mình là người rất thực tế nên ít khi nhìn nhận sự việc và con người một cách lý tưởng nên thú thật mình không có thần tượng cho mình trong bất kể lĩnh vực nào, cả đời sống, công việc và tình yêu nữa . Tuy nhiên, mình luôn nhìn thấy xung quanh mình có nhiều người có những tố chất mà mình cần phải học hỏi. Người đó có thể là bất kể ai, ở đâu, tầng lớp nào, miễn có một tố chất đáng quý mà vì lý do nào đó mình đã coi nhẹ hoặc bỏ qua.
Bạn quản lý một team đông nhất NS Hanoi với hiệu suất lao động cao. Bạn cũng là một bà mẹ rất mát tay nuôi con :). Theo bạn, việc nào khó hơn?
Đây là 2 công việc hoàn toàn khác nhau mà :). Tuy nhiên, bạn biết đấy, cả hai việc đều cần có cảm tính và lý tính dẫn đường. Chỉ có điều , chắc bạn cũng hình dung tỷ lệ nào là chủ đạo trong việc gi. Theo mình, việc khó mấy thì cũng có cách giải quyêt cả thôi. “Where there’s a will, there’s a way”.
Cám ơn bạn và chúc bạn cùng team tiếp tục thành công hơn nữa!
Chúc The Fist phiên bản mới sẽ là nhịp cầu để các bạn NS hiểu và gần nhau hơn nữa!
What can a nightclub, the internet and a corporate office have in common? They are all considered good places to find a potential romantic partner in this day and age. The last one may be a relatively new addition to the list, but it’s becoming more and more important each year. According to a large number of surveys in the US and Europe, up to two-thirds of employees have either dated or wanted to date a direct colleague.
The trend has caught on in Asia as well. The increasing number of women in the workforce has leveled the playing field, making office dating more likely to occur. In the context of an increasingly casual and diverse working culture, many employees no longer consider coupling up on the job a big deal.
It’s the end-result of a gradual change that has taken place over several decades. And whether HR likes it or not, office romances are here to stay. A more competitive workforce requires employees to put in longer working hours than they did 20 years ago. This cuts into their time to mingle with others outside of work. By narrowing the gap between their personal and professional lives, single employees no longer have to sacrifice their social lives in order to get ahead.
But just because it is popular, doesn’t mean it is automatically acceptable. There are several real and important business implications for each relationship and its HR’s job to ensure the overall impact is positive.
Some amount of eyebrow-raising is a typical reaction to workplace romances, but it is possible to set ground rules. HR needs to work to avoid improper relationships, such as those between supervisor and subordinate, in the first instance. Public displays of affection are also usually frowned upon. Some workers find the concept of office romance disrespectful no matter how equal the pairing, or how private the matter, but a blanket ban will often prove counter-productive.
Out of sight, out of mind
Should HR maintain a “don’t ask, don’t tell” policy when it comes to office romances? Or should coworker couples be responsible for informing HR of their relationship? Should companies have explicit policies which state whether office romances are acceptable or not, or are there unspoken rules in the workplace?
One Singapore health administrator who met her soon-to-be husband in the hospital where she works says she did not know of any “anti-fraternising” rules in her organisation. However, she and her partner also knew better than to publicise their relationship to colleagues. “We didn’t tell anybody until we were engaged,” she said. “Although we didn’t believe that being involved in a relationship with a co-worker was wrong, we didn’t want our colleagues to think we were unprofessional.”
The notion that two coworkers are being “unprofessional” by having an intimate relationship is a common one. Organisational psychologists suggest some employees may find it offensive because it is not an “expected” workplace behaviour. We are used to the notion that there’s a place for certain behaviours and that they should not cross over into what is a “professional” realm. Relationships in the office are typically professionally-based – and many feel they should remain this way.
Many HR people say it is not in their capacity to interfere in personal relationships in the office unless these relationships directly affect quality of work. This “out-of-sight, out-of-mind” philosophy has been the default policy for many organisations, struggling with what is a relatively new social phenomenon.
Some employers take another approach by actively encouraging employees to get together. At an independent school in Singapore, senior administrators admit to deliberately (but covertly) placing single teachers together on the same committees and projects if they see a match. And while some may feel uneasy about being “set up” by their bosses, the school reports only favourable comments, and results!
In the US, Southwest Airlines is even more open about its office dating policies. The company proudly cites the number of employees who are married to each other – 2000 at last count, nearly 17% of its workforce. Many of these employees met at work. Perhaps this is no surprise for a company based Love Field, Dallas; and whose stock market ticker symbol is LUV.
Spokeswoman Ashley Rogers says the potential to find a romantic partner at work makes the office culture an enjoyable one, as long as employees continue to be open and mature about it. However, certain romantic pairings are not encouraged. A supervisor dating a subordinate, for example, is generally unacceptable, but the organisation does step in to help if a personal relationship between two colleagues might pose a problem. Internal transfers might be the answer, and employees are reminded to continue communicating openly with HR.
Professional power should never be a factor in an office romance. It can quickly compromise the integrity of both parties and create real and perceived conflicts of interest. It’s the reason Michelle Robinson turned down a date with the law student she was mentoring one summer in Chicago. She and her suitor, a young Barack Obama, chose to wait until his internship was complete before going out with each other.
Romance gone wrong
There’s a fine line between appropriate and inappropriate relationships. In order to maintain a stable and conducive workforce, employers must be sure that certain behaviours are not condoned by being passed off as office romances.
For example, there can be a fine line between an invitation to dinner and an unwelcome sexual advance. Employers who turn a blind eye to intra-office coupling (or encourage it) must make it very clear that sexual harassment is an offense which must never be confused with a consensual relationship.
A Mateen, Vice President HR, DHL Express, says the company doesn’t have a written policy about personal relationships within the office. “It’s not frowned upon,” he says. “Some employees have dated fellow colleagues at DHL and gotten married.”
Although the company does not determine what employees can and cannot do with their love lives, HR is careful to prevent colleagues from crossing the line. “There’s no explicit policy addressing office romances, but we do have policies which address behaviours and ethics,” Mateen explains. With such measures, a strong message is sent to employees: unwelcome sexual advances are not tolerated.
In most organisations, HR tends to stay out of employees’ marital lives. But departments have been known to step in when a a worker is having an extra-marital affair with a colleague in the same organisation. In 2005, Boeing Company’s CEO Henry Stonecipher was forced to leave after the company’s board learned he was having an affair with a lower-level executive. The company maintained that Stonecipher was terminated for breaching a supervisor-subordinate relationship, but insiders pointed to the fact that he was also married at the time.
On paper
If your staff is professional, engaging in an office romance should not affect their performance or competency on the job. However, if employers are concerned that office affairs may be disruptive, there are rules they can establish.
Including an anti-fraternising clause in employee contracts is one option. A clause would explicitly state that colleagues should not engage in romantic relationships with each other. Such clauses already exist in many employee contracts but they often pertain strictly to supervisor-subordinate relationships.
Even though an anti-fraternising clause would establish HR’s stance on romances between colleagues, there’s no guarantee that it can prevent relationships from forming altogether. Employees say HR should understand that people will socialise and begin dating whether a sentence in the employee contract permits it or not. The more realistic solution, most suggest, is to foster open communication.
“Love contracts” are another popular option. An official document signed by both parties stating that they are in a consensual relationship will greatly minimise the risk of sexual harassment claims down the line. Additionally, organisations may include guidelines on appropriate behaviour in the office.
5 most popular industries for intra-office romances
Are you looking for love at work? It could all come down to your industry. According to a study by Office Click, employees are most likely to date each other in these fields:
+ Media
+ Entertainment
+ Marketing
+ Law
+ Consulting
Theo HRM
The trend has caught on in Asia as well. The increasing number of women in the workforce has leveled the playing field, making office dating more likely to occur. In the context of an increasingly casual and diverse working culture, many employees no longer consider coupling up on the job a big deal.
It’s the end-result of a gradual change that has taken place over several decades. And whether HR likes it or not, office romances are here to stay. A more competitive workforce requires employees to put in longer working hours than they did 20 years ago. This cuts into their time to mingle with others outside of work. By narrowing the gap between their personal and professional lives, single employees no longer have to sacrifice their social lives in order to get ahead.
But just because it is popular, doesn’t mean it is automatically acceptable. There are several real and important business implications for each relationship and its HR’s job to ensure the overall impact is positive.
Some amount of eyebrow-raising is a typical reaction to workplace romances, but it is possible to set ground rules. HR needs to work to avoid improper relationships, such as those between supervisor and subordinate, in the first instance. Public displays of affection are also usually frowned upon. Some workers find the concept of office romance disrespectful no matter how equal the pairing, or how private the matter, but a blanket ban will often prove counter-productive.
Out of sight, out of mind
Should HR maintain a “don’t ask, don’t tell” policy when it comes to office romances? Or should coworker couples be responsible for informing HR of their relationship? Should companies have explicit policies which state whether office romances are acceptable or not, or are there unspoken rules in the workplace?
One Singapore health administrator who met her soon-to-be husband in the hospital where she works says she did not know of any “anti-fraternising” rules in her organisation. However, she and her partner also knew better than to publicise their relationship to colleagues. “We didn’t tell anybody until we were engaged,” she said. “Although we didn’t believe that being involved in a relationship with a co-worker was wrong, we didn’t want our colleagues to think we were unprofessional.”
The notion that two coworkers are being “unprofessional” by having an intimate relationship is a common one. Organisational psychologists suggest some employees may find it offensive because it is not an “expected” workplace behaviour. We are used to the notion that there’s a place for certain behaviours and that they should not cross over into what is a “professional” realm. Relationships in the office are typically professionally-based – and many feel they should remain this way.
Many HR people say it is not in their capacity to interfere in personal relationships in the office unless these relationships directly affect quality of work. This “out-of-sight, out-of-mind” philosophy has been the default policy for many organisations, struggling with what is a relatively new social phenomenon.
Some employers take another approach by actively encouraging employees to get together. At an independent school in Singapore, senior administrators admit to deliberately (but covertly) placing single teachers together on the same committees and projects if they see a match. And while some may feel uneasy about being “set up” by their bosses, the school reports only favourable comments, and results!
In the US, Southwest Airlines is even more open about its office dating policies. The company proudly cites the number of employees who are married to each other – 2000 at last count, nearly 17% of its workforce. Many of these employees met at work. Perhaps this is no surprise for a company based Love Field, Dallas; and whose stock market ticker symbol is LUV.
Spokeswoman Ashley Rogers says the potential to find a romantic partner at work makes the office culture an enjoyable one, as long as employees continue to be open and mature about it. However, certain romantic pairings are not encouraged. A supervisor dating a subordinate, for example, is generally unacceptable, but the organisation does step in to help if a personal relationship between two colleagues might pose a problem. Internal transfers might be the answer, and employees are reminded to continue communicating openly with HR.
Professional power should never be a factor in an office romance. It can quickly compromise the integrity of both parties and create real and perceived conflicts of interest. It’s the reason Michelle Robinson turned down a date with the law student she was mentoring one summer in Chicago. She and her suitor, a young Barack Obama, chose to wait until his internship was complete before going out with each other.
Romance gone wrong
There’s a fine line between appropriate and inappropriate relationships. In order to maintain a stable and conducive workforce, employers must be sure that certain behaviours are not condoned by being passed off as office romances.
For example, there can be a fine line between an invitation to dinner and an unwelcome sexual advance. Employers who turn a blind eye to intra-office coupling (or encourage it) must make it very clear that sexual harassment is an offense which must never be confused with a consensual relationship.
A Mateen, Vice President HR, DHL Express, says the company doesn’t have a written policy about personal relationships within the office. “It’s not frowned upon,” he says. “Some employees have dated fellow colleagues at DHL and gotten married.”
Although the company does not determine what employees can and cannot do with their love lives, HR is careful to prevent colleagues from crossing the line. “There’s no explicit policy addressing office romances, but we do have policies which address behaviours and ethics,” Mateen explains. With such measures, a strong message is sent to employees: unwelcome sexual advances are not tolerated.
In most organisations, HR tends to stay out of employees’ marital lives. But departments have been known to step in when a a worker is having an extra-marital affair with a colleague in the same organisation. In 2005, Boeing Company’s CEO Henry Stonecipher was forced to leave after the company’s board learned he was having an affair with a lower-level executive. The company maintained that Stonecipher was terminated for breaching a supervisor-subordinate relationship, but insiders pointed to the fact that he was also married at the time.
On paper
If your staff is professional, engaging in an office romance should not affect their performance or competency on the job. However, if employers are concerned that office affairs may be disruptive, there are rules they can establish.
Including an anti-fraternising clause in employee contracts is one option. A clause would explicitly state that colleagues should not engage in romantic relationships with each other. Such clauses already exist in many employee contracts but they often pertain strictly to supervisor-subordinate relationships.
Even though an anti-fraternising clause would establish HR’s stance on romances between colleagues, there’s no guarantee that it can prevent relationships from forming altogether. Employees say HR should understand that people will socialise and begin dating whether a sentence in the employee contract permits it or not. The more realistic solution, most suggest, is to foster open communication.
“Love contracts” are another popular option. An official document signed by both parties stating that they are in a consensual relationship will greatly minimise the risk of sexual harassment claims down the line. Additionally, organisations may include guidelines on appropriate behaviour in the office.
5 most popular industries for intra-office romances
Are you looking for love at work? It could all come down to your industry. According to a study by Office Click, employees are most likely to date each other in these fields:
+ Media
+ Entertainment
+ Marketing
+ Law
+ Consulting
Theo HRM

Vấn đề là: phát hiện "phần chìm" của ứng viên
Navigos Premium là một dịch vụ mới của Navigos Search. Bằng kiến thức và kinh nghiệm của mìnhRead more

"LẠM PHÁT" SINH VIÊN KHÁ GIỎI: MỪNG HAY LO?
Tại kỳ thi tuyển sinh Đại Học, đầu vào của nhiều trường hết sức đì đẹt, thì ngược lạiRead more

Cởi mở tình hình tài chính với nhân viên
Đa số doanh nghiệp chỉ cho phép những nhân sự cấp cao nhất biết được những thông tin tài chính quan trọngRead more

Vấn đề là: phát hiện "phần chìm" của ứng viên
Navigos Premium là một dịch vụ mới của Navigos Search. Bằng kiến thức và kinh nghiệm của mìnhRead more

Những người quan tâm đến tập thể dục để giảm các yếu tố nguy cơ bệnh tim mạch có thể chọn phương pháp đi bộ nhanh như bước khởi đầu nhẹ nhàng nhưng vẫn mang lại hiệu quả cao như chạy bộ. Một vấn đề đáng quan tâm là dù chạy bộ có thể giúp tiết kiệm được thời gian, nhưng phương pháp đi bộ nhanh lại được xem là an toàn hơn.
Trong nghiên cứu vừa được công bố, các nhà khoa học thuộc Bệnh viện Hartford (Connecticut, Mỹ) đã tiến hành phân tích số liệu thu thập được từ một nghiên cứu quốc gia với sự tham gia của hơn 33.000 người chạy bộ và 16.000 người đi bộ. Những người tham gia từ 18-80 tuổi, trong đó phần lớn ở độ tuổi trung niên. Kết quả cho thấy cả hai phương pháp đều giúp giảm các yếu tố nguy cơ bệnh tim mạch, đặc biệt một số yếu tố nguy cơ như cao huyết áp, tăng cholesterol thì phương pháp đi bộ nhanh cho thấy hiệu quả hơn. Ví dụ, đi bộ nhanh giúp giảm khoảng 7% nguy cơ cao huyết áp, trong khi chạy bộ chỉ giảm khoảng 4%.

Tự truyện cay đắng của một trong những nhà văn vĩ đại nhất thế kỷ 20.
